Mùa hè năm 1911, Bác đặt chân lên đất Pháp, đối với Bác, kể
từ thời điểm đó mọi việc từ sinh hoạt hàng ngày, tới công việc, nhằm tìm ra con
đường cứu nước, cứu dân đều phải sử dụng tiếng Pháp. Vì thế, nếu không biết
tiếng Pháp thì thật là “trở ngại lớn nhất trên con đường tìm đường cứu nước,
cứu dân”. Bác đã đặt ra quyết tâm “Nhất định phải học nói, học học viết cho kỳ
được” và Bác đã tìm ra được phương pháp học cho riêng mình dù trong hoàn cảnh
thiếu thốn, khó khăn.
Ngay khi còn trên chuyến tàu sang Pháp
(La-tu-sơ Tơ-rê-vin, dưới các tên Văn Ba) mỗi lúc rảnh rổi, Bác thường tìm đến
hai người lính trẻ đi cùng chuyến tàu để học đọc và viết tiếng Pháp. Họ cho Bác
mượn những quyển sách nhỏ in tiếng Pháp. Muốn biết rõ về cái gì, muốn biết đồ
vật nào đó viết bằng tiếng Pháp như thế nào, Bác đều chỉ tay hỏi. Tối tối sau
khi đi làm về, Bác ghi lại những từ mới vào. Học được chữ nào, Bác ghép chúng
lại thành câu thực hành ngay.
Ban đầu, Bác tập ghép một vài từ, sau ghép
thành đoạn, dần dần Người tập viết thành từng bài dài. Một thời gian sau, Bác
tìm đến các tờ báo của Pháp để xin được viết bài đăng báo. Trong những lần gửi
bài, Bác nói với mọi người trong Tòa soạn rằng: “Tôi rất sung sướng nếu bài
viết này của tôi được đăng, nhưng dù thế nào cũng xin các đồng chí sửa lỗi
tiếng Pháp cho tôi”. Sau mỗi lần bài viết của Bác được đăng báo, Bác vui mừng
khôn xiết, và theo chỉ dẫn của những chủ bút Bác vẫn không quên xem lại từng
câu từng chữ, xem bài viết của mình đúng sai chỗ nào, Toàn soạn báo đã sửa lại
cho mình ra sao? Bác tập viết di viết lại, khi thì viết diễn giải ra cho dài,
lúc là những đoạn ngắn cho súc tích.
Cứ sau mỗi ngày làm việc, dù công việc bận bịu
tới đâu, Bác vẫn tranh thủ đọc vài trang tiểu thuyết, vừa để giải trí, thư giãn
đầu óc lại vừa để trao dồi kiến thức. Bác tập viết những bài phóng sự. Sáng nào
Bác cũng viết từ 5 giờ đến 6 giờ rưỡi, tới 7 giờ Bác lại bắt tay vào công việc.
Dù trời nóng hay rét Bác cũng không nản chí. Thấm thoắt thời gian trôi đi, cho
đến năm 1922, Bác đã trở thành chủ bút của tờ báo “Người cùng khổ” viết bằng 3
thứ tiếng. Tên báo bằng tiếng Pháp đặt ở giữa, chữ Ả Rập bên trái và bên phải
là chữ Hán, tất cả đều do Bác viết. Do Tòa soạn báo không có Ban biên tập
thường xuyên, nên nhiều khi Bác phải “cáng đáng” mọi việc từ khâu sửa chữa,
biên tập bài vở, tới khâu bán báo.
Bài học kinh nghiệm:
- Chủ tịch Hồ Chí Minh là tấm gương mẫu
mực về tinh thần tự học, lấy tự học làm cốt, làm phương thức chủ yếu để nâng
cao trình độ mọi mặt của bản thân. Tự học ở Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trở thành
một triết lý nhân văn sâu sắc với một kế hoạch cụ thể, chặt chẽ, khoa học; với
một ý chí và quyết tâm bền bỉ, dẻo dai, tinh thần sáng tạo, tranh thủ mọi lúc,
mọi nơi để học. Tấm gương sáng của Người là nguồn cổ vũ, nguồn cảm hứng vô tận
cho mỗi người Việt Nam xây dựng xã hội học tập hiện nay.
Nguồn st