Giữa mùa thu năm 1954, Bác đến thăm Hội nghị rút kinh
nghiệm cải cách ruộng đất ở Hà Bắc. Tại hội nghị, được biết có lệnh của Trung
ương rút bớt một số cán bộ đi học lớp tiếp quản thủ đô. Ai nấy cũng đều háo hức
muốn đi, nhất là những người quê ở Hà Nội. Bao năm xa nhà, nhớ thủ đô, nay được
dịp về công tác, ai ai cũng có nguyện vọng được đề nghị cấp trên chiếu cố. Tư
tưởng cán bộ dự hội nghị có nhiều phân tán. Ban lãnh đạo ít nhiều thấy khó xử.
Lúc đó, Bác lên diễn đàn, giữa mùa thu nhưng trời vẫn còn nóng, mồ hôi ướt đẫm
hai bên vai áo nâu của Bác, Bác hiền từ nhìn khắp hội trường và nói chuyện về
tình hình thời sự. Khi nói đến nhiệm vụ của toàn Đảng trong lúc này, Bác bỗng rút
trong túi áo giơ ra một chiếc đồng hồ quả quýt và hỏi các đồng chí cán bộ trong
hội trường từng câu hỏi về chức năng của từng bộ phận trong chiếc đồng hồ. Ai
cũng đồng thanh trả lời đúng hết các câu hỏi của Bác. Đến câu hỏi:
-Trong cái đồng hồ, bộ phận nào là quan trọng?
Khi mọi người còn đang suy nghĩ thì Bác lại hỏi:
- Trong cái đồng hồ, bỏ một bộ phận đi có được
không?
- Thưa không được ạ.
Nghe mọi người trả lời, Bác bèn giơ cao chiếc
đồng hồ lên và kết luận:
- Các chú ạ, các bộ phận của một chiếc đồng hồ
cũng ví như các cơ quan của một Nhà nước, như các nhiệm vụ của cách mạng. Đã là
nhiệm vụ của cách mạng thì đều là quan trọng, điều cần phải làm. Các chú thử
nghĩ xem: trong một chiếc đồng hồ mà anh kim đòi làm anh chữ số, anh máy lại
đòi ra ngoài làm cái mặt đồng hồ… cứ tranh nhau chỗ đứng như thế thì còn là cái
đồng hồ được không?
Chỉ trong ít phút ngắn ngủi, câu chuyện chiếc
đồng hồ của Bác đã khiến cho ai nấy đều thấm thía, tự đánh tan được những suy
nghĩ riêng tư của mình.
Cũng chiếc đồng hồ ấy, một dịp vào cuối năm
1954 Bác đến thăm một đơn vị pháo binh đóng ở Bạch Mai đang luyện tập để chuẩn
bị cho cuộc duyệt binh đón mừng chiến thắng Điện Biên Phủ. Sau khi đi thăm nơi
ăn, chốn ở của bộ đội, Bác đã dành một thời gian dài để nói chuyện với anh em.
Bác lấy ở túi ra một chiếc đồng hồ quả quýt, âu yếm nhìn mọi người rồi chỉ vào
từng chiếc kim, từng chữ số và hỏi anh em về tác dụng của từng bộ phận. Mọi
người đều trả lời đúng cả. Song chưa ai hiểu tại sao Bác lại nói như vậy?
Bác vui vẻ nói tiếp: “Đã bao nhiêu năm nay,
chiếc kim đồng hồ vẫn chạy để chỉ cho ta biết giờ giấc, chữ số trên mặt vẫn
đứng yên một chỗ, bộ máy vẫn hoạt động đều đặn bên trong. Tất cả đều nhịp nhàng
làm việc theo sự phân công ấy”, nếu hoán đổi vị trí từng bộ phận cho nhau thì
có còn là chiếc đồng hồ nữa không!
Sau câu chuyện của Bác Anh chị em đều hiểu ý
Bác dạy: Việc gì cách mạng phân công phải yên tâm hoàn thành. Và Bác đã mượn
hình ảnh chiếc đồng hồ quả quýt làm ví dụ để giáo dục, động viên những kỹ sư
trẻ trường Đại học Nông Lâm Hà Nội vào dịp dến thăm trường ngày 24/5/1959, khi
Bác đang khuyên sinh viên phải yên tâm cố gắng học tập, Bác cũng lấy trong túi
ra một chiếc đồng hồ quả quýt và hỏi mọi người từng bộ phận của đồng hồ, từ cái
kim giờ, kim phút, kim giây đến các bộ phận máy và bánh xe bên trong đồng
hồ.
Sau đó, Bác kết luận rằng mỗi một bộ phận có
chức năng làm việc riêng, có thể người ngoài không thấy được nhưng đều có nhiệm
vụ làm cho đồng hồ chạy và chỉ đúng giờ. Ngoài xã hội cũng vậy sau khi học xong
ra phục vụ các ngành nghề đều ngang như nhau, không ai cao sang hơn ai, cho nên
các cháu phải cố gắng yên tâm học tập, học tập cho thật giỏi đề trở thành kỹ sư
nông nghiệp giỏi phục vụ nền nông nghiệp nước nhà. Đến ngày nay, câu chuyện về
chiếc đồng hồ đã được Giáo sư - tiến sỹ Vũ Hoan, Chủ tịch Liên hiệp các Hội
khoa học và kỹ thuật Hà Nội, người sinh viên trường Đại học Nông Lâm Hà Nội khi
xưa, được vinh dự gặp Bác vào lần đó, kể lại và truyền động lực cho những kỹ sư
của thế hệ này.
Chiếc đồng hồ quả quýt còn là một hiện vật vô
giá thể hiện tình cảm Quốc tế đối với Bác, đó là chiếc đồng hồ do Tổ chức Quốc
tế “Cứu Tế đỏ” tặng, Bác luôn giữ nó trong mình, trong những năm tháng bị cầm
tù gian khổ cho đến ngày Việt Nam giành được độc lập.
Bài học kinh
nghiệm:
- Đối với cơ quan, đơn vị chúng ta cũng vậy,
cũng giống như một chiếc đồng hồ, mỗi cá nhân, mỗi phòng, ban là một bộ phận
không thể thiếu. Tất cả đều có một nhiệm vụ riêng, dù lớn dù nhỏ nhưng đó đều
là một phần quan trọng trong một tổ hợp tập thể, mỗi nhiệm vụ như một mắc xích
nối lại với nhau. Để tạo nên một mối nối thật sự vững chắc thì mỗi chúng ta - một
mắc xích phải thật sự đoàn kết, nổ lực, cố gắng phát huy khả năng của mình, hỗ
trợ lẫn nhau để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Việc suy bì, tính toán thiệt hơn
về quyền lợi, trách nhiệm hay lánh nặng tìm nhẹ thì sẽ dẫn đến mất đoàn kết nội
bộ, ảnh hưởng đến nhiệm vụ chung của cả một tập thể.
-Từ một chiếc đồng hồ, Bác đã gợi lên trong mỗi
người nhận thức về một bài học quý giá. Đó là hiện vật vô giá về tình đoàn kết
trong mỗi đơn vị, trong một quốc gia và tình đoàn kết quốc tế. Đoàn kết để ổn định,
để đổi mới và sáng tạo, để làm nên tất cả bỡi lẽ "Đoàn kết, đoàn kết, đại
đoàn kết; thành công, thành công, đại thành công" .
Nguồn
st