Ảnh minh họa
Vào khoảng tháng 10 năm 1948, đoàn đại biểu Đảng và Công
đoàn Nam Bộ ra tới Việt Bắc, căn cứ địa kháng chiến chống thực dân Pháp của
nhân dân ta. Đến Việt Bắc, tôi vinh dự được cấp trên cử đi học trường Nguyễn Ái
Quốc.
Đầu năm 1950, đoàn đại biểu Đảng - Công đoàn Nam Bộ được đến
chào Bác cùng các vị trong Ban thường trực Quốc hội và Chính phủ. Chúng tôi
được chụp ảnh chung với Bác. Khi từ Sài Gòn ra tôi đang là Trưởng Ban cán sự
nội thành Sài Gòn.
Đây là lần đầu tiên tôi được gặp Bác Hồ. ấn tượng của tôi
lúc gặp Bác tôi vẫn còn giữ mãi cho tới tận bây giờ, đó là nét mặt hiền từ, tấm
lòng đôn hậu và sự quan tâm đặc biệt của Bác với nhân dân.
Tháng 1 năm 1950, tại chiến khu Việt Bắc tổ chức Hội nghị
cán bộ toàn quốc lần thứ 3, bàn về tổng phản công. Đại biểu các nơi phát biểu
về tình hình của địa phương mình. Đó là các đại biểu từ Liên khu V và Tây
Nguyên, có một chi tiết khá thú vị là khi giới thiệu tên các đại biểu, có một
đồng chí tên là Phan Đình Công. Nghe đến tên đó, Bác cười và nói vui:
..... - Lúc này chúng ta chưa đình công đâu, mà còn phải
kháng chiến.
Sau khi đại biểu ở các địa phương trong cả nước báo cáo, Bác
không phát biểu ngay, Người mời hai cụ Phan Kế Toại và Phạm Bá Trực cho ý kiến
về các bản báo cáo đó. Hai cụ khiêm tốn mời Bác nói trước.
Bác hỏi thăm sức khoẻ của các cán bộ và căn dặn mọi người
phải giữ gìn sức khoẻ để cùng đồng bào kháng chiến đến thắng lợi cuối cùng.
Tối hôm đó, có một cuộc tiệc trà để chào mừng các đoàn đại
biểu. Trong buổi liên hoan, tôi thấy Bác đi ra, như đang tìm ai. Thấy thế, anh
Trần Duy Hưng hỏi Bác:
- Thưa Bác, Bác đang tìm ai đấy ạ?
Bác trả lời:
- Bác thấy mấy cháu nhỏ ở xung quanh đây, Bác muốn cho các
cháu cùng ăn bánh kẹo.
Tôi còn nhớ hôm gặp đoàn đại biểu Nam Bộ, Bác hỏi rất kỹ về
tình hình đấu tranh của đồng bào miền Nam. Với tư cách là người phụ trách công
tác ở nội thành Sài Gòn, tôi đã báo cáo tỉ mỉ với Bác về tình hình đấu tranh ở
Sài Gòn. Tôi còn chuyển lên Bác bản kiến nghị của hơn một nghìn trí thức nội
thành Sài Gòn gửi đại diện Pháp đòi rút quân, đòi cải cách dân chủ .v.v...
Trong thời gian còn ở Việt Bắc, có lần tôi được đi theo các
anh Phạm Hùng và Võ Nguyên Giáp đến nhà sàn của Bác ở An toàn khu Sơn Dương.
Trong buổi nói chuyện, tôi thấy Bác đặc biệt chú ý tới tình hình miền Nam. Khi
tôi nói ý định xin tiền của Trung ương, Bác cười và bảo:
- Trung ương không có tiền, mà chỉ cấp tiền để cho các chú
đi và về thôi. Các chú phải dựa vào dân. Nếu chú có một que diêm, nhưng biết
cách thì cũng có thể đốt được cả một cánh đồng. Còn nếu có cả mồi lửa to, nhưng
không biết cách thì cũng không châm lên được.
Bác muốn nhắc nhở: Phải tuyệt đối tin ở dân, dựa vào dân để
kháng chiến.
Văn phòng trung ương xây dựng
ở chỗ nào là tốt nhất?
Tôi còn nhớ hồi còn ở Thành uỷ Hà Nội, tôi được cùng tham
gia trong buổi Bác duyệt bản quy hoạch thành phố Hà Nội. Hiện nay bức ảnh chụp
Bác đang xem bản quy hoạch tôi vẫn còn giữ trong cuốn sổ anbum của mình. Sự
kiện này làm tôi nhớ mãi, vì lúc đó có một đồng chí trong Trung ương đề nghị
Bác là nên xây dựng Văn phòng Trung ương Đảng ở nơi khác, đẹp hơn chỗ hiện nay,
là trường học của Anbexarô. Nghe thấy thế, Bác trả lời:
- Văn phòng Trung ương như thế là được rồi.
Sau khi im lặng một lúc, Bác hỏi:
- Thế các chú có biết Văn phòng Trung ương xây dựng ở chỗ
nào thì tốt không?
Mọi người nhìn nhau, Bác chỉ tay vào ngực mình và nói tiếp:
- Xây ở trong này, trong lòng nhân dân là tốt nhất.
Bác muốn dạy cho chúng ta hiểu rằng Đảng và nhân dân là một.
Đảng phải luôn luôn được nhân dân quí trọng, yêu mến và bảo vệ.
Theo Theo lời kể của đồng chí Nguyễn Thọ Chân Nguyên uỷ viên
dự khuyết Trung ương Đảng, Trưởng Ban Thi đua
Trích: Bảo Tàng Hồ Chí Minh