Hôm ấy khi xe ô tô đến
Quảng Oai, một đoàn các em bé gái cổ quàng khăn đỏ, em mặc áo hoa xen, em mặc
áo trắng, tay cắp sách vừa ở trong trường ra, líu ríu như chim sổ lồng. Nhìn
thấy các cháu vui, Bác hồ cũng vui theo. Người nói với chú Vũ Kỳ và các chú
ngồi cùng xe:
- Này! các chú thấy
không, các cháu được ăn mặc đẹp, được đi học, cháu nào cùng vui vẻ phấn khởi,
Bác mừng cho các cháu.
Rồi giọng Bác bỗng trầm
hẳn xuống.
- Lúc này Bác rất nhớ mẹ
của Bác. Mẹ Bác rất thông minh, lại là con gái ông đồ nho. Thế mà mẹ Bác lại
không được đến lớp, đến trường đâu các chú ạ. Cũng như phụ nữ ngày xưa, từ nhỏ
mẹ Bác đã phải lo việc nhà.
Mọi người cùng đi không
nén nổi cảm xúc trước tình cảm của Bác đối với mẹ Bác là cụ Hoàng Thị Loan.
Trích trong Bác Hồ với thiếu nhi và phụ nữ ,
Nxb. Hội Nhà văn, Hà Nội, 2002, tr.l04.
Trọng
Nguyên
Nguồn:
(Nxb Chính
trị quốc gia)